Đóng vai nhân vật bé thu

     
Home/ Môn học/Văn/Hãy đóng vai nhân vật nhỏ bé Thu kể lại tình tiết tâm trạng của nhỏ bé trong ngày anh Sáu chia tay với gia đình và quê hương để trở lại đơn vị trong truyện ng

Bạn đang xem: Đóng vai nhân vật bé thu

Hãy nhập vai nhân vật bé bỏng Thu nói lại cốt truyện tâm trạng của nhỏ bé trong ngày anh Sáu chia ly với mái ấm gia đình và quê nhà để trở lại đơn vị chức năng trong truyện ng


Xem thêm:

Hãy nhập vai nhân vật bé nhỏ Thu đề cập lại cốt truyện tâm trạng của nhỏ xíu trong ngày anh Sáu chia tay với gia đình và quê hương để trở lại đơn vị trong truyện ngắn ” chiếc lược ngà “. Nguyễn quang quẻ Sáng . Từ đó em hiểu ra làm sao về giá trị của hòa bình ?Làm ơn càng lâu năm càng giỏi ạ


*

Tôi là Thu, tôi được xuất hiện và bự lên trong thời chiến tranh chống Mỹ. Dẫu vậy vì nhỏ tuổi quá nên mọi vụ việc mà tôi biết được thì rất nhiều là qua lời nhắc của má tôi. Lúc tôi vừa 1 tuổi thì cha tôi đã xuất phát ra chiến trường. Vị vậy, trong những năm tháng thơ ấu, tôi chỉ hiểu rằng hình láng của phụ thân qua tấm hình mà bà bầu đưa mang đến tôi. Hình bóng của thân phụ trong tấm hình đó khắc ghi trong trọng điểm trí non nớt của mình suốt 8 năm ròng tung xa ba. Thi thoảng, tôi vẫn thường xuyên nghe bà mẹ kể đầy đủ chuyện nơi mặt trận của ba. Lòng tôi tràn trề tự hào về người bố của mình. Và rồi, khi tôi lên 8, bố tôi đã được nghỉ phép về công ty mấy hôm.

Khi tôi biết tin, tôi thực sự cảm xúc nao nức, hồi hộp về giây khắc được gặp ba. Lòng tôi tràn ngập sung mừng rơn khi sắp tới được gặp mặt máu mủ ruột thịt của bản thân mình sau 8 năm xa giải pháp dài đằng đẵng. Với rồi, khác với sự mong ngóng của tôi, người lộ diện trên khía cạnh tôi là 1 trong những người lũ ông mặc áo lính gồm thân hình khá tương tự với ba tôi. Tuy nhiên, điều có tác dụng tôi rụt rè nhất đó là trên khía cạnh ông ấy gồm một vệt sẹo nhiều năm trông hết sức sợ. Do vậy, khi người lũ ông đó nói to lớn với tôi bằng sự sung sướn:”Ba phía trên con!”, tôi sẽ quá bất ngờ, bàng hoàng vì thấy không giống với tía trong ảnh của mình. Tôi hại mình thừa nhận nhầm ba, do tôi quá yêu bố của mình, người tía mà tôi vẫn ấp ủ qua bức ảnh, ôm ấp tình mến và mong ngóng đến ngày được gặp mặt lại ba. Vậy nên, tôi đang nhất quyết không sở hữu và nhận người ấy là ba, không hẳn vì tôi hư cơ mà tôi thừa yêu ba của bản thân mình nên tôi cần thời gian để rất có thể nhận diện được phụ thân thật của mình sau bao ngày xa cách. Vào mấy ngày ấy, bao gồm lần má dọa tấn công tôi để bắt tôi gọi fan ấy là cha nhưng tôi vẫn cố định không nghe. Vì trong tâm tôi đang sẵn có sự đấu tranh kinh hoàng nên tôi phủ nhận nhận ông ấy là tía mình. Trong những ngày ông sống nhà, tôi đang nói trống không, không đồng ý mọi sự thân thiết của ông ấy và nhất định không gọi ông ấy là bố mình. Vấn đề mà có tác dụng tôi ghi nhớ mãi là có một hôm, vày tôi hất văng hột trứng cá ông ấy gắp ráng là bị ông ta đánh 1 loại vào mông còn khủng tiếng mắng: “Sao mày cứng đầu quá vậy hả?”. Tôi đau với ức lắm, tôi biết cùng hiểu được ông ấy cũng đã đạt tới việc tức giận tột đỉnh. Tuy vậy tôi chỉ biết cúi gầm mặt, gắp mẫu trứng bỏ vào bát rôi vứt sang nhà ngoại. Hiện nay nghĩ lại tôi thấy giận phiên bản thân mình và thấy thương bố nhiều quá. Sau đó, lúc tôi về nhà ngoại, bà nói lại đến tôi nghe về các chiếc khốc liệt, tàn khốc của chiến tranh,những tội ác tày đình của thằng Tây đã làm chia ly hạnh phúc của biết bao gia đình, trong đó có nhà tôi. đặc biệt quan trọng nhất, bà còn phân tích và lý giải sự lộ diện của vết sẹo trên khuôn mặt của cha tôi. Tôi bắt đầu thấy ăn năn và hiểu ra được toàn thể sự việc về ba của mình. Hôm sau, vào chốc lát mà tía tôi nói :”Thôi, ba đi nghe con!” bằng đôi mắt u buồn. Trong vòng khắc ấy, tình phụ tử vào tôi tự dưng trỗi dậy, tôi thốt lên 1 tiếng: “Ba!” .Tiếng điện thoại tư vấn thiêng liêng kìm nén trong trái tim tôi bao bấy lâu đã được thể hiện rồi. Không gian xung xung quanh như ngưng đọng lại. Mỗi tiếng call như làm thời hạn ngưng đọng, toàn bộ mọi người đều sửng sờ. Cấp tốc như sóc, tôi chạy đến ôm ấp hình hài cha tôi mong nhớ bao bấy lâu và hôn khắp tín đồ ba. Đau đớn thay, khoảng thời gian rất ngắn ba nhỏ tôi sum vầy cũng lại là phút chia ly, ba lại phải lên lối đi tập kết. Tôi thấy hối hận vì mình đã không nhận tía sớm hơn, tôi không thích ba đi 1 chút nào, chỉ ước sao thời gian chấm dứt lại để tôi được tận thưởng nỗi khao khát tình phụ thân 8 năm qua. Tôi vẫn nhờ bố mua cho mình một cây lược ngà ngơi nghỉ lần sau trở về. Mặc dù nhiên, này lại là lần cuối cơ mà tôi được gặp ba của mình. Mẫu lược ngà này cũng không được ba đưa trực tiếp đến tôi mà thông qua 1 người chúng ta của ba. Bố tôi đã vĩnh viễn hy sinh, dù khổ cực nhưng tôi tin rằng ba tôi mãi mãi hiện hữu bên tôi tại 1 góc trời bình yên. Ông sẽ yên ngủ và hy sinh vì mục đích cao siêu là bảo vệ tổ quốc.

Tôi giờ đây đã là 1 cô tè liên thâm nhập vào cuộc chiến đấu của dân tộc. Tôi luôn luôn mang theo loại lược bên mình và tôi đã tiếp bước phụ thân mình thành 1 người chiến sĩ giỏi bảo đảm an toàn và giao hàng tổ quốc.