Truyện vợ ngốc em là của anh
Diễn Đàn Kênh Truyện » Truyện quả đât Thứ 3 » Truyện Gay Đang biến đổi » bà xã Ngốc Em Là của anh (LadyNguyen) |
Bạn đang xem: Truyện vợ ngốc em là của anh
Ladynguyen92 - Nguyen thu trangTài Khoản: 40 điểm
Xem thêm: Top 15 Bộ Phim Võ Thuật Chung Tử Đơn ), Tinh Võ Môn ( Chung Tử Đơn )
Vợ ngốc! Em là của anh...Author: LadynguyenCategori: Long fic.Rating: 17+Genre: chè thập cẩm các bạn nhá, kín một chút đến nó hấp dẫn! Hí hí ^^Note: các bạn ơi đọc chấm dứt thì mang lại mình cái com chủ kiến để mình biết rút ghê nghiệm trong số những chap sau nhá. Do đã được đọc trải qua không ít tác phẩm đề nghị không tránh ngoài sự trùng lặp ý tưởng phát minh một chút (nhưng chỉ là 1 trong chút thôi nhá) cùng đó chỉ là "sự cố có chủ đích" của tác giả thôi. Những mem chém vơi nhẹ tay thoy nhá. Hihihehe... Thanks :DCasting:Trần Gia Huy_một cậu bé nhỏ mang vẻ đẹp nhất thuần khiết của một thiên sứ hay mĩ, luôn tạo ra cho mình một bức tường phân làn với cố kỉnh giới phía bên ngoài nhưng... ẩn dưới lớp vỏ bọc trẻ khỏe ấy là một trái tim trong suốt tựa pha lê thuận lợi thương tổn. (Thân thế: đang biết sau khoản thời gian đọc)Vương Khánh Đăng_Thiếu gia của tập đoàn lớn Vương-Thị danh tiếng, bên cạnh đó cũng đứng đầu một băng đảng làng hội đen trong thế giới ngầm. Có một khuôn mặt nam tính, nước domain authority trắng trẻo với mái đầu màu ánh tím và hai con mắt màu hổ phách vô hồn sâu thẳm. Cách cư sử ngạo mạn và hờ hững thường thấy làm việc hắn được làm cho nhờ chính cuộc sống đời thường khắc nghiệt trong nhân loại ngầm, luôn luôn đối diện với cuộc sống đời thường bằng sự tàn nhẫn, độc đoán đúng chất của một ác quỷ thực sự.Thiên thần luôn tỏa sáng trong số những vầng hào quang đậy lánh...Ác quỷ luôn luôn cô độc trong quả đât bóng tối của bao gồm mình...Dường như định mệnh sẽ an bài xích cho thiên thần và ác quỷ luôn luôn tồn tại trong 2 nhân loại khác nhau, 2 mặt đường thẳng song song và ngoài ra không lúc nào có điểm hội tụ...Liệu có khi nào thiên thần và ác quỷ sẽ hợp tốt nhất với nhau để khiến cho một mối lương duyên bất hủ?
dangyeuak1998 - Huỳnh Duy MinhTài Khoản: 885 điểm
Chap 1: 9.00pm. Trên hộp tối L.O.V.E tiếng nhạc ầm ĩ, giờ đồng hồ reo hò điên cuồng của những thanh niên trai gái như ao ước làm nổ tung Club Love. Giữa vô vàn ánh đèn sáng nhấp nháy đủ màu sắc, hương thơm phấn son, mùi hương nước hoa cùng cả mùi của bia rượu, tất cả hòa trộn vào nhau làm địa điểm đây trở nên nóng hổi hơn bao giờ hết. Ngồi chễm chện trên dòng ghế bọc da thời thượng của quanh vùng Vip là ông công ty của một trong những khu nạp năng lượng chơi đắt đỏ nhất mảnh đất nền Sài thành. Với hắn tiền và quyền là hai cái đặc biệt quan trọng hàng đầu, chắc rằng trong hắn không hiện tại hữu cái gọi là "tình người". Hắn có thể lạnh lùng cơ mà mỉm mỉm cười khi thảnh thơi giết một ai đó mặc dù cho họ tất cả van xin khóc lóc, hắn rước sự cam chịu đựng và yếu ớt của kẻ khác để làm niềm vui mang đến chính phiên bản thân mình. Nâng ly rượu lên ngang khoảng mắt, hắn yêu thích ngắm chú ý thứ hóa học lỏng đặc sánh đỏ tươi chao hòn đảo theo từng nhịp rung lắc của cổ tay mình, hắn mỉm cười với tự hỏi liệu có thứ gì có thể khiến hắn bao gồm hứng thú hơn hết tiền cùng quyền không. ở kề bên hắn là hai ả gái "làm hàng" với các chiếc váy ngắn ngoài ra không thể ngắn thêm một đoạn làm lộ rõ gần như cặp mông tròn trĩnh gợi tình. Ở hắn có một mùi lũ ông rất sexy nóng bỏng mà rất có thể khiến những cô nàng đã gặp gỡ hắn một lượt là chỉ hy vọng xà tức thì vào vòng tay của hắn, 2 cô ả cơ cũng không phải là nước ngoài lệ, một ả vòng tay ôm lấy cổ hắn cơ mà ngấu nghiến vành tai quyến rũ ấy không bao giờ quên cạ gần kề thân thể của bản thân vào hắn. Ả kia với khuôn mặt khủng phấn áp chặt vào ngực hắn và làm tình cùng với hắn một cách dâm đãng, số đông ngón tay cùng với móng sơn đỏ chót không chấm dứt vuốt ve khung hình đầy khiêu khích bởi vì cả nhị ả đều mong muốn nếu như mong muốn thì biết đâu mình sẽ trở thành bạn tình của hắn. Mà lại hắn vẫn ngồi trơ ra đó với một khuôn mặt lạnh nhạt vô cảm. - Thằng oắt con này! mày mong chết sao? Một tên bọn em của hắn, tướng mạo tá bặm trợn vẫn ra sức đá lên người một đàn ông trai đang nằm sõng xoài dưới khu đất - gồm chuyện gì vậy?_nhìn cảnh phiền phức trước mặt, hắn nhíu mày quay ra hỏi - Dạ... Không có gì đâu thưa cậu chủ_tên vừa khổng lồ mồm thời gian nãy giờ đây run rẩy nói - Nó là ai?_hắn hỏi - Dạ... Nó chỉ nên thằng bưng vác vớ vẩn thôi ạ. - Bưng bê?_hắn nhướn ngươi rồi tái diễn một biện pháp khó hiểu_Không cần là tiếp viên sao? Ánh đôi mắt hắn quét qua cơ thể chàng trai với mái đầu màu hạt dẻ, mặc bộ đồ áo màu đem và mang trong mình một đôi giầy cũng màu đen. Hắn không nhìn được rõ được khuôn mặt của nó do những ánh đèn led xanh đỏ cứ chớp nhoáng lóe lên, nhưng mà đâu đó... Hắn vẫn bắt gặp một song mắt lung linh trong sáng... Vô cùng tự tin và không tồn tại vẻ gì là sốt ruột của nó. Điều đó có tác dụng hắn cảm thấy gồm hứng thú cùng với con fan trước mặt. - Kệ bọn chúng nó đi anh_một cô ả báo cáo và ghé giáp vào mặt hắn định bỏ lên trên đôi môi gợi cảm kia một nụ hôn *Chát* Hắn tát thẳng vào khuôn mặt dễ thương của cô bé rồi lạnh lùng phán - con khốn! ngươi nghĩ ngươi là ai? Cút..... Hắn có tác dụng vậy trước mặt bao nhiêu tên đàn em của hắn khiến cô ả chỉ biết ôm phương diện khóc, cô ả còn sót lại cũng biết thân biết phận mà lại rút lui sớm nếu như không muốn làm mồi mang lại "cá mập". Phất tay, hắn ra hiệu cho bọn đàn em mang nó lại gần mình hơn. Nó khẽ ngước hai con mắt vô cảm lên quan sát và ... Loáng chút đơ mình. Ngồi trước mặt nó... Một gương mặt hoàn mĩ với làn domain authority trắng như men sứ..... Đôi mắt nóng sốt màu hổ phách sâu thẳm hoàn toàn có thể làm đóng băng người đối diện..... Khung hình hắn tỏa ra một luồng khí lạnh u ám..... Choàng lên vẻ đẹp mắt kiêu sa, độc tài, lạnh giá nhưng lại thu hút đến thú vị lòng người..... Thu lại ánh mắt và thu lại cả giây phút suýt bị sa té bởi vẻ đẹp hấp dẫn lòng người kia, nó vẫn không tồn tại phản ứng gì như là... Sợ hãi. Mà trái lại chỉ chú ý hắn với góc nhìn không chút biểu cảm trong lúc đó, hắn cũng đang nhìn xoáy thẳng vào khuôn mặt thanh tú kia, một thằng nam nhi với thân thể bé dại con, mặc một bộ quần áo màu black càng có tác dụng tôn rõ làn da trắng bóc tách như trứng gà. Một khuôn phương diện xinh đẹp, song môi đỏ hồng ngọt ngào đầy đánh thức và đôi mắt đó, hai con mắt sẽ hút hồn bất kể kẻ nào vẫn chót gàn mà nhìn vào đó. Và trên khuôn mặt không chút tỳ vết là 1 trong những bên má đỏ ửng hằn nguyên đều dấu tay bởi vì cái tát của tên vừa nãy. - ngươi tên là gì?_hắn hất thẳng ly rượu đã uống dở vào mặt nó, giọng rét như băng - ................ Nó vẫn yên ắng không nói gì, điều đó như vẫn châm ngòi mang lại ngọn lửa tức giận đã ngùn ngụt trong lòng hắn, thô bạo siết chặt đem cổ tay nó để kéo lại ngay sát mình với không dứt tát vào khía cạnh nó, dòng đau khiến nó phải nhăn phương diện mà chịu đựng đựng *Bốp* - ngươi câm hả? Vậy để tao xem mi câm được bao lâu. Các cái tát thô bạo liên tiếp giáng xuống khuôn mặt xinh đẹp khiến cho nó trở đề xuất sưng tấy, khóe môi đã bắt đầu rơm rớm phần lớn giọt ngày tiết tươi bởi chịu đựng. *Bốp* *Bốp* - mi lì thiệt đấy. Hắn nhếch mép cười nửa miệng cùng rồi kéo đầu nó lại, ép lên nó một nụ hôn. Nó cố khước từ nguầy nguậy để tránh nụ hôn của hắn. Bực tức vày sự phản chống ấy hắn thả một tay nó ra và cố định lấy cằm nó, lần tiếp nữa ép một nụ hôn thô bạo. Mặc dù không thể dịch chuyển được nhưng nó vẫn cố gắng ngậm chặt mồm lại quán triệt hắn tiến xa rộng nhưng... Hắn khỏe hơn nó cực kỳ nhiều, phản bội kháng gần như là là vô vọng. Bị hắn cắn mạnh tay vào môi dưới đến bật máu khiến cho nó bắt buộc kiềm được cơn đau mà hé miệng ra khẽ nhảy lên một giờ kêu. Hắn hối hả chớp lấy giây phút ấy, nhân cơ hội đôi môi nó hé lộ trong vô thức hắn đẩy cái lưỡi của chính bản thân mình vào vòm miệng nó. Một nụ hôn nóng phỏng mang theo là sự hòa trộn thân mùi tanh của máu cùng hơi nồng của rượu, thô bạo nhưng ngọt ngào. Hắn trượt dài số đông nụ hôn xuống chiếc cổ trắng ngần của chính nó và còn lại trên kia vô số đầy đủ dấu hôn, hắn nút lên quanh cổ và cắm mạnh vào một bên vai. Đôi tay thì điên loạn xé toạc chiếc áo của chính nó ra. - trằn Gia Huy!_nó thét lên trong sự lo ngại và tuyệt vọng Bỗng nhiên... Sau khoản thời gian nghe giờ đồng hồ thét, hắn tạm dừng những hành vi của mình. - Tao còn tưởng ngươi câm trong cả khi tao có tác dụng nhục ngươi trước phương diện mọi người nữa chứ?_hắn cười đắc ý và buông tay ra khiến nó rơi tuột ngồi phịch xuống ngay bên dưới chân hắn - tốt nhất mày cần hiểu rõ điều một chút... Nếu không mày sẽ bị tiêu diệt thảm lắm đấy_hắn cố kỉnh tóc nó, giật khỏe mạnh đầu nó ra phía sau để nhìn cả khuôn mặt với thú vui nửa môi cố kỉnh hữu, trong nụ cười đó tất cả cả sự rình rập đe dọa nồng nặc mùi ngày tiết tanh tưởi. - Bưng bê... Sau cuối cũng chỉ là một trong thằng điếm phải chăng tiền thôi_nói chấm dứt hắn rút ngay một mẫu khăn tay white color ra lau mồm và quăng quật vào khía cạnh nó với niềm vui khinh bỉ. Cái khăn từ tốn rơi xuống mặt nó, trên đó có những vết máu loang lổ nhưng... Không hẳn từ hắn nhưng mà là từ song môi đỏ thẫm của nó. Vẫn không thay đổi thái độ rét lùng, hắn ngả sống lưng ra ghế và chậm rãi mồi điếu xì gà, qua làn khói trắng, hắn mơ hồ quan sát nó, bất giác hắn ko muốn liên tiếp trò đùa với nhỏ búp bê dễ thương này nữa và... Hắn muốn xong xuôi cuộc chơi. - Mày... Mày... Mày... Mày!_hắn chỉ vào mặt 4 tên bầy em sẽ đứng ngay gần đó Ánh mắt lãnh đạm rơi trên người nó, tình cờ hắn buông ra đầy đủ câu nói vô hồn và hết sức tàn nhẫn. - Nó là của bọn chúng mày! Nó khẽ ngước hai con mắt vô hồn lên nhìn hắn, nó bắt buộc tin vào đa số gì mình vừa nghe thấy, vì vậy thì nó đang trở thành... Nó ko muốn. Không bộc lộ ra bên phía ngoài nhưng một nỗi lo âu vô hình vẫn dâng lên trong thâm tâm nó, nhìn vào góc nhìn kia với nó biết hắn không hề đùa. Đôi mắt vô hồn... Giống nó, tuy vậy đâu kia trong hai con mắt kia hiện lên sự tàn tệ đến đau lòng. Đơn giản vì hắn là 1 ác quỷ với hắn siêu ghét thiên thần, khi nhận thấy những đồ vật quá đẹp nhất sẽ khiến hắn nổi tà tâm mong phá hủy. Hắn mong nhìn xem khuôn mặt nó vào sáng sủa ngày mai, liệu nó còn có thể đẹp như vậy này được nữa hay không. - kết thúc rồi thì chúng mày mang nó sang làm hàng ở bên khu tây nghe rõ chưa?_một đợt nữa giọng nói của hắn lại lanh tanh vang lên - tại sao?_Mặt nó vẫn thế... Vô cảm, nhưng ánh nhìn cứng rắn kia khoảnh khắc nhòe đi vày nước mắt đa số lời nói tàn khốc của hắn vang lên mặt tai khiến nước mắt của nó ở đầu cuối cũng trào ra. Nó khóc... Phải... Nó khóc vì lo sợ và bất lực trong yếu tố hoàn cảnh hiện nay. Nó vẫn đang nhìn hắn như mong đợi một câu trả lời từ hắn, tuy thế đáp trả lại nó vẫn là ánh nhìn màu hổ phách sâu thẳm với sự im re của hắn. Một nỗi đau vô hình dung và cả sự lo lắng như đánh chiếm lấy trọng điểm trí nó, số đông giọt ca sỹ pha lê rơi xuống như càng có tác dụng cho khuôn mặt xinh đẹp hoàn hảo nhất của nó trở nên lung linh hơn. Trong giây phút bức tường trẻ trung và tràn trề sức khỏe như trọn vẹn sụp đổ trước mặt nó... Khoảng thời gian rất ngắn bị bọn chúng kéo nó đi, trái tim như dứt đập, nó y như một mẫu xác không hồn nhưng trong tim trí nó nắm rõ một điều "thà chết chứ không chịu đựng nhục" - Khánh Đăng! cậu chơi hơi quá tuyệt vời rồi đấy_giọng nói trầm ấm bất thần vang lên phá vỡ bầu không khí mệt mỏi đến nghẹt thở, đôi mắt khép chặt sau mặt hàng mi quanh co giật bản thân mở ra, đôi mắt vô hồn nhưng ẩn chứa đâu đó là sự mong chờ, một tia hi vọng bên cạnh đó quá đỗi mong mỏi manh... Lười biếng đưa ánh mắt nhìn sang người ngồi cái ghế mặt cạnh, hắn cười khẩy_Mình đâu gồm đùa. - Cậu không thấy làm do đó là quá đáng sao? Theo mình quan sát từ nãy mang đến giờ thì cậu ta đâu tất cả gây-thù-chuốc-oán gì cùng với cậu? - Thiên Bảo à! chưa hẳn việc của cậu?_khóe môi khẽ nhếch lên chế tạo ra thành một đường cong hoàn hảo, hắn buông lời mỉa mai khiến cho người ngồi ở kề bên không thể duy trì được vẻ mặt bình tĩnh vốn có.