Thơ về mối tình đầu

     

Tình đầu là mối tình trong trắng, khó phai. Dù bao gồm xuyên suốt cuộc đời ta cũng cực nhọc rất có thể quên được tình ái ấy. Sau trên đây công ty chúng tôi xin gửi tới chúng ta Bài Thơ Về Mối Tình Đầu dang dsống viết về tình yêu đầu trong trắng tuy nhiên thnóng bi thiết. Cùng share bạn nhé ! Biết đâu các bạn lại tìm thấy đâu đây nhẵn hình của bản thân mình qua từng ngôn từ.

Bạn đang xem: Thơ về mối tình đầu

*
Bài Thơ Về Mối Tình Đầu Dang Dở Và Khó Quên

THƠ MỐI TÌNH ĐẦU: MƯỜI NĂM TÌNH CŨ

Thơ: Liên Tâm


*
Bài Thơ Về Mối Tình Đầu Dang Dngơi nghỉ Và Khó Quên

 Để Em Yêu Anh Nlỗi Tình Đầu

Chúng mình đã có lần tất cả 1 thời đê mê vụng dạiNhưng tất cả rồi cũng chỉ chũm thôiAnh cũng biết với cả em cũng biếtNhắc lại đưa ra nhau rất nhiều cthị trấn đã xa rồi…

Mọi tuyến đường đều phải có dăm bửa rẽBến tình yêu neo lại được mấy người…Đến Sảnh ga còn có lúc bi lụy ko ngủNữa là người… tuổi lúc new đôi mươi

Em chẳng thể yêu anh bởi cái tình yêu thương mười támAnh cũng đâu yêu thương em nhỏng thời điểm mới vào đờiKhi ánh mắt quan sát tình còn trong trẻoNói lời yêu thương còn run rẩy làn môi…

Cuộc sống nhỏng guồng quay ko dừng lạiCon chim non tha cọng cỏ cất cánh điMối tình thứ nhất chẳng còn lại được gìNgọn nến tắt trong cnạp năng lượng chống không gió…

Không nói em yêu anh bởi tình thương chớm nởCũng ko nói em yêu thương anh nlỗi mê đắm ngu khờAnh cũng biết cùng cả em cũng biếtCuộc đời này đâu thể là thơ

Điều hoàn toàn có thể với đa số điều không thểNgày xưa em đâu biết cthị trấn bố ngườiCứ đọng nghĩ tình thuỷ bình thường như cổ tíchĐâu biết tình đời như áng mây trôi

Điều có thể cùng hầu hết điều không thểNgày xưa anh vẫn thừa lắm nhọc nhằnChưa một đợt search quên trong men rượuAnh gồm thấy rằng nỗi bi thiết thêm nhân

Rôi tất cả cũng chỉ với vượt khứĐọc thơ em xin anh chớ chạnh lòngVì toàn bộ sẽ trsinh hoạt về lỗi ảoNhưng khờ khạo trong tình cũ long đong

Em chỉ biết một điều rằng em yêu anh rộng tất thảyCũng như anh, anh đã và đang quên rồiChỉ còn tồn tại em sinh hoạt trong tim tưởngThì cớ gì mình xao lãng, anh ơi

Chúng bản thân rất nhiều đã có 1 thời tê mê lề mề dạiNhưng toàn bộ đầy đủ cũng chỉ vắt thôiEm cũng biết cùng cả anh cũng biếtRằng hiện giờ mình đang yêu nhau đến khi hết cuộc đời…(Thụy Thảo)

3, Mối Tình Đầu

Tình ấy tình bỏ ra cơ mà kỳ lạ lắmCũ rích vẫn còn tmùi hương nhớ thươngĐể ta quay quắt queo mấy thu trườngÔ giỏi, cđọng hoài vương vít mãi

Xa phương pháp bao ngày ta gặp gỡ lạiTình vẫn còn đó trên đây, ai nhớ ai?Vẫn mái tóc dài vượt bờ vaiVẫn một hình dáng ta tmùi hương nhớ

Vẫn bóng hình xưa hoài trăn uống trởNhững duim đang lỡ mất nợ tìnhNgậm ngùi nhức nhói thay yên thinhƠi hỡi tình ơi! Mối tình đầu…(Huỳnh Minch Nhật)

4, Tình Đầu

Anh lại về với thành phố thân quenmon sáu đã với em đi mấtchùm phượng vĩ cháy vào chiều tím ngắtdãy bàn xưa ấm lại một nơi ngồi

Anh về trong nhớ tiếc nhớ bồi hồikhoanh tay nhìn mây về viễn xứđáng nhớ cũng rời xa vùng cũmấy năm rồi bằn bặt tin nhau

Anh về tìm lại mối tình đầuchỉ nhặt được vài tiếng chim rơi vãikhá nóng bàn tay nuối tiếc thời tthấp dạiem giữ lại theo người giỏi đang lãng quên?

Mắt bao gồm vương vãi buồn, tóc bao gồm lâu năm thêm?tháng sáu mong muốn manh nhỏng em ngày nọtrời mùa hè thênh thang nắng và nóng gióáo mỏng tanh qua chiều, ký ức phân phất bay.(Bùi Tkhô cứng Tuấn)

Một Giấc Mơ Say

Ta hốt nhiên nhớ một mùa yêu thương xa lắm!Thuở ve sầu kêu lấp ló nỗi ngóng chờPhượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳmTa lặng bình chsống mùa hè vào mơ

Đâu ai biết phượng tàn theo dung nhan áoGiọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngâyĐôi mươi mang đến tô hồng môi thiếu thốn nữĐường ta đi nắng và nóng hóa phần đông đọa đày

Mây thờ ơ thả chiều hôn kỷ niệmEm nhớ gì về mọi chuyến xe pháo xưa?Con nắng khóc vai ttránh hoi hóp lửaĐã nphân tử nhòa ký kết ức mấy lần mưa

Tình yêu thương hỡi! Chờ ai năm mon cũ?Thềm rêu xanh chếch choáng che sau hèEm bao gồm cần chỉ là cơn gió vơi,Để hạ về tự khắc khoải một loại ve?

Mùa vẫn rải bí mật hồn mây phảng phất nhớPhố đông người sao thiếu hụt nhẵn em qua?Ta ngơ bất tỉnh nhân sự ánh chiều pnhị nắng nóng hạViết thơ tình trộm gửi mon ngày xa…(Huỳnh Minh Nhật)


Mối Tình Hoa Phượng

Còn gì tôi ơi hạ đang phân tách xaGiấu làm cho đưa ra bao dư lệ nhạt nhòaNhững niềm tây thọ rồi không dám nóiViết vào thơ nức nnghỉ ngơi mon ngày qua


Đừng khóc nữa, điều gì thao thức lạÁo ai bay vương vãi nắng nóng mắt môi mềmCơn gió làm sao ghé về tuy nhiên cửa ngõ lớpĐể mùa hè Call mãi chẳng thành tên

Em hái hoa cất vào chốn êm đềmTa vào đời xa một thời lề mề dạiPhút phân ly tâm hồn trôi hoang hoảiBằng lăng rơi lịm tím vệt xa vời

Xa nhau rồi còn tmùi hương lưu giữ fan ơiĐứng cạnh nhau sao lòng bi thương cho thế?Tiếng ve sầu kêu liệu một ngày tất cả thểTrả về đời một hạ của ngày xưa?

Hoa chiều ni tơi tả mhình họa hương trôiNgười bước đi giấu lòng qua cấp vãHoa khờ ngốc cháy bản thân chiều nắng hạĐợi đuc rút tiến thưởng đều bước đời sau!

Ve vẫn kêu gợi đường nét cây bút tmùi hương sầuLà bước đầu mùa hoa trên xác máu!?Ai ghẻ lạnh cánh phượng miền yêu dấuÁo White nngay sát một thunghỉ ngơi giấu mùi hương trinh…(Huỳnh Minc Nhật)

Mối Tình Đầu

Thế là hết chẳng yêu thương nhau được nữaĐàn chyên vứt đi mỏ cắp theo mùaDùng dằng lá thân nhì phiến gióTrong đôi mắt chiều ngấn ướt một cơn mưa

Thế là không còn chẳng yêu nhau được nữaLớp chia tay, các bạn nghứa hẹn nửa môi cườiTrái Đất nghìn triệu xưa năm cũCũng chưa chắc chắn hết mình bao nhiêu sự sinc sôi

Thế là hết chẳng yêu thương nhau được nữaMột vệt sông buổi tối sẫm trơn dàiCon đò ấy không thể nào cập bếnĐể rồi chìm trước một ban mai

Thế là hết chẳng yêu nhau được nữaCổ tích thời trước xin buộc cọng rơm vàngKỷ niệm gửi vầng trăng cất giữTrôi từ trần phần đông sạn bong bóng thời gian.

Xem thêm:

(Đàm Huy Đông)

Xôn Xao Mùa Hạ Đến

Nắng chiều rơi sang trọng tháng mấy rồi em?Mà hạ đã xôn xao lời ve sầu gọiBiết bao điều em – anh còn không nóiPhượng đã rơi đỏ chói tình ái đầu


Mười tám năm trời ta biết gì đâuGiờ bắt đầu biết hoa bao gồm màu sắc nỗi nhớAi đã xay cạnh phượng vào trang vởĐể chiều nay nức nlàm việc vệt thương thơm lòng

Em lưu giữ về ngày tháng thusống xa không?Biết tìm kiếm đâu màu sắc hoa lưu luyến ấyBờ thương thơm lưu giữ sao giờ đồng hồ xa mang lại vậyNghèn nghứa lời trong hai con mắt đắng cay

Em có bi đát thời gian trước buổi phân tách tay?Bao niềm riêng ngại nngay sát ko nói đượcVạt áo như thế nào mệnh chung xa còn tha thướt?Buổi chảy ngôi trường ngơ ngẩn ngước quan sát theo

Thôi xa rồi một mùa hạ xa xămGiấu nước mắt ngoảnh đầu ôm thì thầm lặngHai năm nhớ nhằm hiện giờ xa vắngMười tám năm yêu thao thức một chiều!(Huỳnh Minch Nhật)


Vì Sao Xa Rời?

Gửi em một áng thơ tìnhVà xin một time bản thân mặt nhauHạ về giăng ngập thương đauVe kêu phượng nhớ gợi sầu mênh mang


Đâu rồi dòng thulàm việc tình hoangVà đâu một cõi thênh thang nắng và nóng hồngTa ngồi ta ngóng ta trôngMơ về cam kết ức mặn nồng ngày xưa

Người về nơi ấy chiều mưaVà người có lưu giữ rất lâu rồi hỡi người?Mưa về cây xanh xanh tươiMà lòng thắt quặn niềm vui ko vui

Chiều ni xót ruột ngậm ngùiXa rồi giấc mộng ngọt bùi, đành thôi!Chlặng bay mỏi cánh lưng đồiHỏi con gái Tôn đàn bà, do sao xa rời?(Huỳnh Minh Nhật)


Mối Tình Đầu

Mối ngọn ngành có nắng, gió và hoaCó bài xích ca thiết tha nhiều nhung nhớNhư bông hoa ngậm sương vừa bắt đầu nởBuổi ban đầu gặp gỡ gỡ tưởng là mơ

Mối ngọn nguồn dệt cần mọi vần thơNhững đợi chờ hờn tị buồn vô cớBiết bao tối trò chuyện chổ chính giữa sự dởChẳng thể nào nói không còn nỗi trung ương tư

Mối nguồn cơn trao gửi hầu hết bức thưTừ đi dạo ấy trong tâm địa bâng khuâng lạMà giờ đây đâu rồi sao xa quáMối nguồn cơn đáng nhớ của đôi ta(Quách Tỉnh)

Tình Đầu Dang Dở

Điếu thuốc tàn bên ly rượu cạnTrong tim sao vẫn vạn nỗi sầuSao em vội vàng bước qua cầuTrao anh một tình yêu đầu dlàm việc dang

Anh vẫn biết gặp ác mộng tình chếtMà sao anh domain authority diết yêu thương ngườiTyên ổn anh tung nát tung rờiTrên môi đã không còn niềm vui ngày nao

Nhớ lúc xưa ngọt ngào và lắng đọng nlỗi thếMà trái tim ni bể làm cho haiTình minh chẳng gồm tương laiTình yêu thương phân tách cắt trách rưới ai bây giờ

Tình vẫn bị tiêu diệt đừng mơ cthị xã cũMà sóng lòng như bằng hữu dưng caoTình yêu giờ vẫy tay chàoTình bản thân dang dlàm việc nhưng mà làm sao dễ dàng quên(Nguyễn Quang Long)

Chút Tình Đầu

Những loại giỏ xe chở đầy hoa phượngEm chlàm việc ngày hè của tớ đi đâu ?Chùm phượng vỹ em vắt là tuổi tôi mười támThuở chẳng ai tốt thầm lặng – ái tình đầu

Mối ngọn nguồn của tôi tất cả gì ?

Chỉ một trận mưa bay ngoài cửa ngõ lớpLà áo người trắng cả giấc mộng mêLà bài thơ cứ còn hoài vào cặpGiữa giờ chơi mang về lại… với về

Mối ngọn ngành của tớ là chàng trai tội nghiệpMùa hạ leo cổng trường xung khắc nỗi nhớ vào câyNgười đàn bà mùa sau biết có còn chạm chán lạiNgày knhị trường áo lụa gió thu bay….

Mối tình đầu của mình gồm gì?

Chỉ một cây đàn nhỏRất vu vơ nhờ vào bài xích hát nói giùmAi cũng hiểu – duy nhất người ko hiểuNên bao gồm một gã khờ ngọng nghịu mãi… thành câm

Những dòng giỏ xe pháo trưa ni chlàm việc đầy hoa phượngEm hái mùa hè trên câyChlàm việc đáng nhớ về nhàEm chsinh hoạt ngày hè trải qua còn tôi đứng lạiNhớ ngẩn tín đồ tà áo lụa như thế nào xa.(Đỗ Trung Quân)

Ðông

Ðông qua chẳng ngóng, chẳng chờXuân về ngồi viết bài xích thơ ghi nhớ ngườiLòng bi tráng thương nhớ khôn nguôiĐọc trang tlỗi cũ… bùi ngùi nhớ nhau

Xót xa một ái tình đầuTang thương thơm là thay, biển khơi dâu nhãn tiềnBảo rằng chẳng nợ không duyênTình phân tách song xẻ, ưu phiền riêng với.(Thiên Nhất Phương)

*
Bài Thơ Về Mối Tình Đầu Dang Dnghỉ ngơi Và Khó Quên

Tình Đầu

Ước gì trlàm việc ngược ngày xưaThulàm việc mình nhị đứa vệ sinh mưa tháo truồngThứa hẹn gì mấy khách hàng qua đườngTuổi thơ rợp cánh chuồn chuồn bay cao

Nhà em có ngọn gàng trúc đàoCách đơn vị anh một giậu rào mồng tơiNgày làm sao em cũng sang trọng chơiNăm mười, phới bắt…ơi hời ú tim

Ước gì em chẳng béo thêmCó đâu anh đề xuất từng đêm ngóng chờThôi cơ mà đừng khéo mộng mơĐừng nuôi hi vọng ẫm ờ uổng công

Tuổi thơ cùng học vỡ lòngHái hoa, bắt bướm, chạy rong khắp làngGiờ bạn ta bước thanh lịch ngangTuổi thơ theo cánh quạt nngốc bay xa

Van anh, anh chớ qua nhàTrò đùa thungơi nghỉ nhỏ nhắn ai nhưng nhớ đâuRưng rưng em bước qua cầuƯớc gì quên được ngọn ngành anh trao!(Trường Phi Bảo)