Phần 4
Học nhóm sao?Nghe có vẻ rắc rối,điểm còn phụ thuộc vào từng thành viên trong nhóm nữa chứ,giáo viên ác quá đi mà.Nếu tôi lỡ làm ảnh hưởng đến Trạch Thần thì biết làm sao để cho hết tội đây?Mong là vào nhóm có người học kém hơn tôi hoặc là tôi sẽ học khá hơn để khiến Trạch Thần có ấn tượng tốt về tôi hơn.Nay chủ nhật không có đi học,Trạch Thần nhắn tin vào điện thoại bảo tôi đến nhà.Đây là lần đầu tiên tôi được bước chân vào nhà cậu ấy,nhưng tôi hơi khó hiểu một chút...nếu cậu ấy là kẻ có răng nanh đáng sợ như vậy,sao cậu ấy có thể tùy tiện để người ta biết chứ?Không lẽ vào nhà không có gì liên quan liêu đến bản chất của cậu ấy xuất xắc sao?Hoặc cậu ấy không có gì để dấu diếm ư?Thật sự quá khó hiểu mang lại sự đường đột này nhưng thôi vậy,suy nghĩ nhiều cũng chẳng ích gì.Dù sao thì chỉ còn vài mét nữa là đến nhà cậu ấy rồi.Lúc gần đến,từ xa tôi thấy bóng dáng ai khá quen thuộc thuộc đang đứng trước nhà Trạch Thần,chạy xe cộ đạp lại gần mới thật sự sốc xém té xe luôn ấy.Cái tên thích dùng vũ lực Tiêu Phong đây ư?Sao cậu ta lại ở đây chứ?_Tiêu...Tiêu Phong!_Aha!Đồ ngốc!Chúng ta lại gặp nhau rồi,có duyên ghê nhỉ?_Sao...sao cậu lại ở đây?_Học nhóm chứ sao!_Thật à?Chung nhóm với Trạch Thần hả?Sao tôi không nghe cậu ấy nói gì hết vậy?_Chắc cậu ta muốn dành mang lại cậu bất ngờ đấy,biết chúng ta chơi thân với nhau nên chọn chúng ta học cùng nhau!Sao hả em,mừng không?_Mừng khỉ mốc,ai thân với cậu hả?Tên đáng ghét!_Con gái nói ghét là yêu...!_Tôi không phải con gái nhé!_Con trai nói yêu là...vẫn yêu!Haha!_Cậu vô lí vừa vừa thôi!Tránh ra nào!_Để tôi dắt xe dùm cho!_Khỏi,tôi tự làm được!Mà cậu đến trước sao không vào đi còn đứng ngoài này làm gì?_Tôi chờ ai tê tới,đã tới rồi còn nói những lời khiến tôi hụt hẫng nữa chứ mà vẫn không ghét được!_Cậu chờ ai?_Thôi vào đi,chắc cá trạch đang chờ!_Cậu nói ai là cá trạch?_Trạch Thần!_Sao cậu dám gọi Trạch Thần như vậy hả?_Thích!_Cậu quá đáng vừa vừa thôi! >O_Hai cậu làm gì mà cãi nhau rần rần vậy?_Có cãi gì đâu,đùa chút ấy mà!Tôi thật sự hơi ngượng ngùng và đang cố thoát khỏi cái khóa tay của Tiêu Phong,tôi không muốn Trạch Thần hiểu lầm hay nghĩ rằng tôi với Tiêu Phong có gì với nhau.Nhưng nếu Trạch Thần ghen,đó có thể là tín hiệu tốt đến thấy cậu ấy có chú ý tới tôi nhưng mà hình như cậu ấy không có khó chịu mà vẫn vui vẻ chào đón tôi và Tiêu Phong.Trong nhà Trạch Thần mọi thứ rất đẹp nhưng hơi tối,hầu như không có cửa sổ,trang trí lộng lẫy tráng lệ như vậy mà lại không thể nhìn rõ thật quá uổng phí,tuy nhiên nó vẫn toát lên vẻ đẹp bí ẩn và huyền ảo.Một ngôi nhà thật đẹp từ vào ra ngoài,chỉ trừ cái bức tường rào quá cao thôi.Tôi mải mê ngắm nghía mà không để ý Tiêu Phong và Trạch Thần đã đi đâu mất rồi..._Nhà mày tối om như nhà hoang vậy cá trạch?Sao không dùng loại đèn điện sáng một tí không phải sẽ dễ nhìn hơn à?_Tôi không thích bị chói mắt!_Nhà giàu có căn bệnh lạ nhỉ,mà nhờ vậy sẽ tiết kiệm được tiền lắp đèn!_Tôi không quan lại tâm lắm!Không đèn vẫn tốt hơn!_Không đèn thì thấy dell gì hả,thằng này kì!_Đừng chạm lộn xộn nếu vỡ sẽ đền không nổi đâu!_Xin...xin lỗi!_Cậu là bạn học của Trạch Thần?_Phải ạ!_Không cần khách sáo,tôi cũng vậy!_Nhưng sao tôi không thấy cậu trong lớp?Cậu học khác lớp hả?_Không!Học cùng lớp,do dạo này tôi không được khỏe nên nhờ giáo viên đến nhà dạy!_Ra là vậy!Cậu đến...học nhóm cùng Trạch Thần?_Phải!Tôi là bạn thân của Trạch Thần!Để tôi dắt cậu đến chỗ mà chúng ta sắp học,kẻo lạc thì khó xoay lại lắm!_Nhà cậu ấy rộng thật nhỉ,còn có thể bị lạc nữa!_Đúng vậy!Hãy cẩn thận!Người bạn này nói là bạn thân của Trạch Thần,chắc hẳn cũng không tầm thường.Ánh mắt của cậu ta đáng sợ lắm,lúc đầu nhìn trong tối còn tưởng là mắt mèo.Đôi mắt sắt bén hệt như lúc tôi thấy Trạch Thần vào đêm hôm đó.Chỉ cần nhìn vào thôi đã khiến người khác ớn lạnh xương sống rồi.Tôi theo cậu ta để đến chỗ Trạch Thần,phải lo học hành chứ nhỉ?Cứ lo ngắm nghía gì đâu đâu không thì sao mà tập trung được.Khổ thân,nhưng vì Trạch Thần thì thân có khổ cũng chấp nhận.End chap.